1
00:00:06,006 --> 00:00:09,175
LOẠT PHIM CỦA NETFLIX
2
00:00:10,301 --> 00:00:12,679
Chào buổi sáng, các nông dân mô phỏng.
3
00:00:12,762 --> 00:00:17,100
Tôi là Pyro Moth giữ ấm cho bạn
ở Dải Quang Phổ và thanh thản trong tim.
4
00:00:17,809 --> 00:00:20,020
Đây là tin từ Chánh án Hoops:
5
00:00:20,103 --> 00:00:23,356
cẩn thận khi tải gói biểu tượng cảm xúc
chưa xác minh.
6
00:00:23,440 --> 00:00:26,818
Nhiều gói chứa tệp tin giả, phá hoại
và vi-rút.
7
00:00:27,152 --> 00:00:31,281
Và giờ là một bài hát từ album mới
của Clint Smith, Mùa hè Bánh ga-tô.
8
00:00:36,911 --> 00:00:38,288
Không có gì gọi là...
9
00:00:38,371 --> 00:00:41,708
Cảm ơn đã mời tôi!
10
00:00:42,459 --> 00:00:45,128
Cậu chủ, tôi có cái này
cần cho cậu xem ở đây
11
00:00:45,211 --> 00:00:47,380
nếu cậu có thể dành chút thời gian.
12
00:00:47,464 --> 00:00:48,506
Chờ một giây.
13
00:00:48,590 --> 00:00:51,426
Tôi đang nghịch
gói biểu tượng cảm xúc mới tải.
14
00:00:51,593 --> 00:00:53,219
Nó hay thật. Nhìn kìa.
15
00:00:55,638 --> 00:00:57,265
Tôi yêu biểu tượng cảm xúc.
16
00:01:04,481 --> 00:01:06,858
Tải lên đi, thứ rác rưởi chết tiệt.
17
00:01:09,360 --> 00:01:10,320
Cái quái gì thế?
18
00:01:13,823 --> 00:01:16,159
- Xin chào Clancy!
- Chào Máy tính!
19
00:01:16,242 --> 00:01:18,119
Hôm nay cậu sẽ chọn vũ trụ nào?
20
00:01:18,661 --> 00:01:21,372
Ừ... cái này, thế giới này đi.
21
00:01:23,208 --> 00:01:24,042
Gì?
22
00:01:25,126 --> 00:01:27,045
Vô hiệu. Vô hiệu quảng cáo bật lên.
23
00:01:27,128 --> 00:01:29,422
Vô hiệu hoá quảng cáo bật lên ngay!
24
00:01:29,506 --> 00:01:32,175
Thật khó tập trung
khi cậu bị một người bạn...
25
00:01:32,717 --> 00:01:33,843
hét vào mình.
26
00:01:34,844 --> 00:01:39,224
Được rồi, vô hiệu hoá
quảng cáo bật lên giúp tôi.
27
00:01:39,974 --> 00:01:40,934
Và từ chối.
28
00:01:41,518 --> 00:01:44,687
Chấp nhận đặt mua nhân vật.
29
00:01:44,771 --> 00:01:45,647
Chết tiệt!
30
00:01:45,730 --> 00:01:48,942
Thích bài này không, Cậu chủ?
Thích đoạn âm trầm mạnh mẽ chứ?
31
00:01:49,025 --> 00:01:52,445
Cậu có nghe tiếng loài móng guốc
trong rừng không, Cậu chủ?
32
00:01:52,779 --> 00:01:54,572
Cậu... có...
33
00:02:03,164 --> 00:02:06,459
Chào buổi sáng, Clancy.
Hôm nay cậu sẽ chọn vũ trụ nào?
34
00:02:06,751 --> 00:02:07,919
Xin chào Máy tính!
35
00:02:08,795 --> 00:02:10,713
Sao các hành tinh này có chữ X trên đó?
36
00:02:10,797 --> 00:02:13,716
Bởi chúng sắp chết,
giống như tôi sắp chết.
37
00:02:13,800 --> 00:02:15,802
Anh không chết. Anh là một cỗ máy.
38
00:02:16,803 --> 00:02:18,054
Đưa tôi tới Hành tinh Hề.
39
00:02:18,138 --> 00:02:19,639
- Chỗ đó có vẻ vui.
- Cũng ổn.
40
00:02:19,722 --> 00:02:21,933
- Anh không nghĩ hề hài hước à?
- Chúng đáng sợ.
41
00:02:22,016 --> 00:02:22,934
Thôi đi!
42
00:02:23,017 --> 00:02:24,644
- Cậu thôi đi.
- Anh thôi đi.
43
00:02:24,727 --> 00:02:26,062
- Không, cậu thôi đi.
- Anh thôi đi.
44
00:02:26,146 --> 00:02:28,857
Không, cậu thôi đi.
Cậu thôi đi, nhân klobexia lần!
45
00:02:28,940 --> 00:02:31,234
- Klobexia là gì?
- Tôi chịu. Tôi vừa bịa ra.
46
00:02:31,317 --> 00:02:32,861
Hay đấy. Mô phỏng.
47
00:02:33,319 --> 00:02:36,156
Hợp nhất với Mô phỏng trong ba...
48
00:02:36,239 --> 00:02:38,158
hai... một...
49
00:02:45,832 --> 00:02:47,083
Oa!
50
00:02:48,543 --> 00:02:52,297
Máy quay Một,
bật nhạc thiên nhiên vui tươi đi.
51
00:02:52,839 --> 00:02:53,923
Không phải bài đó.
52
00:02:54,674 --> 00:02:55,925
Đúng rồi!
53
00:02:57,051 --> 00:03:00,054
Khi tôi nhìn cảnh tượng hùng vĩ này,
54
00:03:00,138 --> 00:03:04,225
tôi không thể
ngừng nghĩ tới chị tôi, Sarah,
55
00:03:06,102 --> 00:03:09,647
từng nói: "Clancy,
chị sẽ cho em mượn số tiền này,
56
00:03:09,731 --> 00:03:14,194
nhưng em phải hứa không dùng tiền
để mua Mô phỏng Vũ trụ đã qua sử dụng".
57
00:03:15,612 --> 00:03:18,072
Và tôi nói: "Sarah, trước hết,
58
00:03:18,156 --> 00:03:20,200
em sẽ mua một Mô phỏng với giá cực rẻ
59
00:03:20,992 --> 00:03:22,410
và thứ hai,
60
00:03:22,493 --> 00:03:26,581
có những thế giới đẹp đẽ, kỳ diệu
bên trong những Mô phỏng cũ này,
61
00:03:26,998 --> 00:03:29,626
đầy sinh vật thông minh
với nhiều câu chuyện,
62
00:03:29,709 --> 00:03:31,961
và em sẽ phỏng vấn họ
rồi đăng tải lên mạng,
63
00:03:32,045 --> 00:03:34,631
kiếm bộn tiền
rồi em sẽ trả chị, nên cứ mặc kệ em".
64
00:03:40,511 --> 00:03:41,471
Ở đây ta thấy...
65
00:03:44,724 --> 00:03:46,309
vòng đời.
66
00:03:46,809 --> 00:03:50,188
Một em bé hề xinh xắn, mới ra đời...
67
00:03:51,522 --> 00:03:52,398
từ...
68
00:03:53,399 --> 00:03:54,525
quả của nó.
69
00:03:56,027 --> 00:03:58,321
Giờ nhiều bé hề tập trung lại
70
00:03:59,280 --> 00:04:02,575
và hát bài ca tươi vui của chúng...
71
00:04:03,159 --> 00:04:07,121
tới các nai cẩu cao quý, hòa bình.
72
00:04:07,872 --> 00:04:10,458
Chúng nói theo cách của mình:
"Các bác khỏe không?".
73
00:04:10,959 --> 00:04:12,919
Quả là cảnh tượng từ thiên đường.
74
00:04:15,713 --> 00:04:16,714
Chà!
75
00:04:16,798 --> 00:04:18,007
Dừng lại! Đừng ăn chúng!
76
00:04:18,508 --> 00:04:19,676
Này!
77
00:04:19,759 --> 00:04:22,387
Các ngươi làm gì thế?
Không, đó là các em bé hề!
78
00:04:22,929 --> 00:04:24,639
Sao các ngươi lại ăn em bé hề?
79
00:04:29,602 --> 00:04:30,436
Chết tiệt.
80
00:04:33,439 --> 00:04:35,775
Tại sao việc này luôn xảy ra
trong cỗ máy này?
81
00:04:35,858 --> 00:04:38,319
Không thể có một nơi mà...
82
00:04:44,659 --> 00:04:46,536
THUỐC AN THẦN
83
00:04:46,619 --> 00:04:48,746
Chỉ là những người bạn trong xe tải.
84
00:04:55,461 --> 00:05:00,049
Này, bạn có phiền nếu tôi phỏng vấn bạn
cho chương trình phát thanh vũ trụ không?
85
00:05:00,675 --> 00:05:03,011
- Ừ, được.
- Bạn biết nói à?
86
00:05:03,094 --> 00:05:07,098
PHÚC ÂM LÚC NỬA ĐÊM
CÙNG ANNE LAMOTT VÀ RAGHU MARKUS
87
00:05:08,766 --> 00:05:10,768
- Xin lỗi, tên cô là gì ấy nhỉ?
- Annie.
88
00:05:10,852 --> 00:05:11,769
Tôi là Clancy.
89
00:05:12,729 --> 00:05:14,939
- Xin lỗi, tôi phải sắp đặt một lát.
- Ừ.
90
00:05:15,023 --> 00:05:17,317
Về cơ bản chỉ như
dịch vụ truyền phát video kinh điển.
91
00:05:17,400 --> 00:05:20,320
Hào hứng quá!
Tôi luôn muốn làm phát thanh vũ trụ.
92
00:05:20,403 --> 00:05:23,197
Annie, chào mừng tới Phúc âm lúc nửa đêm.
93
00:05:23,281 --> 00:05:24,699
Việc này... Tuyệt thật!
94
00:05:24,782 --> 00:05:27,410
Câu hỏi đầu tiên của tôi là,
cô có lo lắng không?
95
00:05:27,493 --> 00:05:29,203
Bởi có vẻ chúng ta sắp chết.
96
00:05:29,287 --> 00:05:31,164
Ừ... Cũng có cảm giác đó,
97
00:05:31,247 --> 00:05:33,875
nhưng thật ra
tôi đã thấy nhiều cái chết trên đời.
98
00:05:33,958 --> 00:05:35,168
Nếu cậu đọc sách của tôi,
99
00:05:35,251 --> 00:05:39,297
cậu sẽ biết bố tôi đã chết rất thảm
vì ung thư não...
100
00:05:42,300 --> 00:05:44,969
và rồi bạn thân của tôi mất
sau khi tôi sinh con.
101
00:05:45,053 --> 00:05:47,764
- Chúa ơi!
- Ừ, và tôi chỉ là ai đó
102
00:05:47,847 --> 00:05:50,558
mà nếu gia đình ai đó có người sắp chết,
103
00:05:50,641 --> 00:05:52,226
họ biết tôi đã từng trải.
104
00:05:52,310 --> 00:05:56,189
Bởi vậy, tôi luôn được mời đến
vì tôi không sợ việc đó.
105
00:05:56,272 --> 00:05:58,858
Và Neal, chồng tôi, làm tình nguyện
ở nhà an dưỡng cuối đời.
106
00:05:58,941 --> 00:06:01,486
Anh ấy luôn về nhà
sau khi thăm người khác.
107
00:06:01,569 --> 00:06:06,115
Và vì thế, tôi nghĩ thật buồn cười,
bởi có nhiều người trẻ tuổi,
108
00:06:06,199 --> 00:06:09,911
và họ đi bất cứ đâu cũng nói:
"Cái chết, mục nát..."
109
00:06:09,994 --> 00:06:11,496
Hồi bé, khi cậu còn nhỏ,
110
00:06:11,579 --> 00:06:14,624
cứ nói đến chết
tức là có rất nhiều sâu bọ nhỉ?
111
00:06:14,707 --> 00:06:16,376
Có bài hát đi cùng nữa cơ.
112
00:06:16,459 --> 00:06:18,836
Bài hát về sâu! Tôi đã lớn lên
với tình yêu bài hát về sâu.
113
00:06:18,920 --> 00:06:21,464
Bài hát về sâu cổ điển của Sixties.
Tôi có cả mười album.
114
00:06:21,547 --> 00:06:26,010
Chúng ta sẽ ngã xuống đất
115
00:06:26,094 --> 00:06:30,181
Bởi cái chết biến ta thành bữa ăn
116
00:06:30,973 --> 00:06:33,643
Các bạn không biết bài này.
Xin lỗi, Annie. Tiếp đi.
117
00:06:33,726 --> 00:06:37,855
À ừ, khi tôi còn nhỏ,
bố tôi từng bệnh nặng,
118
00:06:37,939 --> 00:06:43,194
và đang là nửa cuối những năm 70,
và cậu không hề nhắc đến chết chóc.
119
00:06:43,277 --> 00:06:44,487
Đó là hành động xấu.
120
00:06:44,570 --> 00:06:46,614
Cậu không được để ý thấy,
121
00:06:46,697 --> 00:06:48,950
rằng họ nặng 32 kg.
122
00:06:49,033 --> 00:06:50,368
Có vẻ bất khả thi!
123
00:06:50,451 --> 00:06:53,162
Vì chúng tôi lễ phép.
Chúng tôi sinh ra vào những năm 50.
124
00:06:53,246 --> 00:06:56,082
Neal đã nghe chuyện này nhiều lần,
nhưng khi bố tôi bị bệnh,
125
00:06:56,165 --> 00:06:58,876
chúng tôi có một người bạn thân
cũng bị ung thư, Susan.
126
00:06:58,960 --> 00:07:02,046
Họ sẽ ngồi bên ngoài tiệm cà phê
và bố tôi nói:
127
00:07:02,130 --> 00:07:03,923
"Susan, bệnh ung thư hôm nay sao rồi?"
128
00:07:04,006 --> 00:07:06,259
- Nói rất to, cậu biết chứ?
- Hay.
129
00:07:06,342 --> 00:07:08,803
Và rồi bố tôi sẽ nói:
"Bệnh ung thư của chú..."
130
00:07:08,886 --> 00:07:11,514
Susan sẽ nói: "Bệnh ung thư của cháu ổn.
Chú Ken thì sao?"
131
00:07:11,597 --> 00:07:13,724
Và ông nói:
"Chà, có lẽ tôi yếu hơn rồi".
132
00:07:13,808 --> 00:07:16,561
Và tiểu thuyết đầu tiên của tôi
có tên Hard Laughter,
133
00:07:16,644 --> 00:07:19,856
và nó viết về việc
cười trong hoàn cảnh khó khăn.
134
00:07:20,356 --> 00:07:23,734
Rồi tôi đọc
các quyển sách của Ram Dass từ sớm,
135
00:07:23,818 --> 00:07:25,403
và việc đó xua đi nhiều nỗi sợ.
136
00:07:25,486 --> 00:07:27,905
Cậu rất... Cậu có phiền nếu tôi hỏi tuổi?
137
00:07:27,989 --> 00:07:29,407
- Tôi 44 tuổi!
- Thật ư?
138
00:07:29,490 --> 00:07:32,452
Chúa ạ, cậu thật đẹp trai!
Cậu có làn da đẹp lắm.
139
00:07:32,535 --> 00:07:36,247
Đó là phước lành. Không phải xấu hổ.
Đó là phước lành.
140
00:07:36,330 --> 00:07:39,500
Tôi nghĩ có lẽ
Chúa thương cậu hơn người khác.
141
00:07:39,584 --> 00:07:41,919
Bởi vậy nên... Ừ, là như vậy đấy.
142
00:07:42,003 --> 00:07:43,713
Đó là con đường Ki-tô Giáo, phải.
143
00:07:43,796 --> 00:07:46,466
- Tình yêu của Chúa có cấp bậc.
- Nhất định rồi.
144
00:07:46,549 --> 00:07:49,886
Nhưng cũng nhờ vậy mà cậu có thể có
chỗ ngồi tốt hơn ở thiên đường.
145
00:07:49,969 --> 00:07:52,305
Kiểu như, gần bàn tráng miệng hay phô mai!
146
00:07:52,388 --> 00:07:53,723
- Không đùa chứ?
- Thật đấy.
147
00:07:53,806 --> 00:07:56,267
- Đó là phô mai.
- Phô mai và bánh mì Pháp.
148
00:07:58,978 --> 00:08:01,731
Nhưng dù sao thì tôi nghĩ việc đó đáng sợ.
149
00:08:01,814 --> 00:08:04,525
Đó là một việc hóc búa,
nhưng nếu tôi trẻ hơn...
150
00:08:04,609 --> 00:08:08,696
Ôi Chúa ơi, nếu tôi có thông tin này
lúc 30 và 40 tuổi,
151
00:08:08,779 --> 00:08:12,492
cuộc đời tôi sẽ tốt hơn,
152
00:08:12,575 --> 00:08:14,368
dễ dàng và tự do hơn nhiều.
153
00:08:14,452 --> 00:08:17,079
Thông tin mà cô đang nói tới,
công nhận cái chết
154
00:08:17,163 --> 00:08:21,375
- là một phần tất yếu của...
- Ừ, chấp nhận nó thoải mái lắm.
155
00:08:22,460 --> 00:08:26,172
Annie, điều đó thật tuyệt
và tôi ghét phá hỏng khoảnh khắc này,
156
00:08:26,255 --> 00:08:28,299
nhưng tôi sẽ thú thực,
tôi cần đi đại tiện.
157
00:08:28,382 --> 00:08:29,467
Cô có phiền không?
158
00:08:29,550 --> 00:08:32,011
- Tôi cần dùng nhà vệ sinh.
- Ồ! Không hề.
159
00:08:32,637 --> 00:08:34,931
Chúng ta sẽ làm thế nào?
160
00:08:35,014 --> 00:08:36,849
Tôi chưa biết. Tôi chịu.
161
00:08:41,229 --> 00:08:43,356
Tôi không biết tôi phải làm gì
vào lúc này.
162
00:08:43,439 --> 00:08:46,317
Nếu cô cúi đầu xuống trước...
Tôi rất xin lỗi!
163
00:08:46,400 --> 00:08:48,444
- Ồ! Không. Cái...
- Tôi xin lỗi.
164
00:08:49,695 --> 00:08:50,821
Rồi, thế này thì sao?
165
00:08:50,905 --> 00:08:55,076
Ra ngoài, xoay người
và đi lùi trở lại vào trong
166
00:08:55,159 --> 00:08:59,747
và trèo lên trên toa lét bằng chân sau.
167
00:08:59,830 --> 00:09:02,208
- Giữ các móng của cô ở đó.
- Như này à?
168
00:09:02,583 --> 00:09:06,254
- Ôi Chúa ơi, Anne, không vui đâu. Làm ơn!
- Tôi đang cố. Việc này...
169
00:09:06,337 --> 00:09:09,423
Được rồi, tôi nghĩ
tôi chỉ lên được chừng này.
170
00:09:10,341 --> 00:09:13,803
Việc này sẽ thành ác mộng.
Nó sẽ ám ảnh giấc mơ của tôi.
171
00:09:13,886 --> 00:09:16,764
Nếu tôi hát và nhắm mắt
thì có giúp gì không?
172
00:09:18,891 --> 00:09:20,977
Có, Anne. Việc đó sẽ có ích.
173
00:09:32,280 --> 00:09:34,323
Mẹ tôi từng hát bài đó khi tôi bé.
174
00:09:34,407 --> 00:09:35,408
Tôi không làm được.
175
00:09:35,491 --> 00:09:36,492
Ôi không!
176
00:09:36,576 --> 00:09:39,078
- Không sao. Cảm ơn.
- Tôi ngân nga bài khác nhé?
177
00:09:39,161 --> 00:09:41,497
Không, nhưng cảm ơn. Tôi sẽ nhịn.
178
00:09:41,581 --> 00:09:43,874
Được rồi, nhưng như thế không tốt cho cậu.
179
00:09:44,667 --> 00:09:46,377
Ồ! Ối!
180
00:09:47,545 --> 00:09:48,921
Xin lỗi. Ngày tốt lành nhé.
181
00:09:49,714 --> 00:09:52,091
Lúc cắt ngang,
ta đang nói chuyện chấp nhận cái chết.
182
00:09:52,174 --> 00:09:55,511
Ừ. Mọi sự thật là một nghịch lý,
và tôi ghét khi nền văn hóa bảo cậu
183
00:09:55,595 --> 00:09:56,971
rằng cậu sẽ vượt qua nó.
184
00:09:57,054 --> 00:10:00,308
Tôi nghĩ mỗi khi có ai nói những từ:
"Rồi bạn sẽ thấy tốt hơn",
185
00:10:00,391 --> 00:10:02,977
họ nên bị cứa vào mông.
186
00:10:03,060 --> 00:10:06,188
Joey Diaz, bạn tôi nói đó là
điều tệ nhất cô có thể làm với ai đó,
187
00:10:06,272 --> 00:10:09,400
cứa mông người đó, vì người đó
sẽ không thể ngồi suốt nhiều tuần.
188
00:10:11,611 --> 00:10:15,656
- Ừ, những người nói thế khiến tôi giận.
- Nếu giờ tôi rũ bỏ được việc này,
189
00:10:15,740 --> 00:10:17,158
tin tôi đi, tôi sẽ làm.
190
00:10:17,241 --> 00:10:21,078
Tôi không thích ở tình trạng
bị nhồi nhét, ngứa ngáy này.
191
00:10:21,162 --> 00:10:23,998
Cô cảm thấy vậy suốt à?
Tần suất cô cảm thấy thế như nào?
192
00:10:24,081 --> 00:10:28,377
Thứ làm ta phấn chấn và chữa lành ta
không đến cùng miếng dán sau xe.
193
00:10:28,461 --> 00:10:30,338
Phải chiến đấu cật lực.
194
00:10:32,173 --> 00:10:37,053
Cần đến cái chết để giúp cậu rũ bỏ.
Cậu biết đấy, hãy nói: "Thôi được rồi".
195
00:10:37,136 --> 00:10:38,179
Thôi được...
196
00:10:43,309 --> 00:10:44,560
- Tuyệt!
- Và đó là...
197
00:10:44,644 --> 00:10:49,023
Ừ, đó là cách tôi đã có
khoảnh khắc đầu hàng tuyệt vời với Chúa.
198
00:10:49,106 --> 00:10:52,610
Tôi nói với vô vàn cay đắng,
"Thôi được rồi":
199
00:10:53,653 --> 00:10:55,529
Tôi thích thế! Việc đó thật đẹp.
200
00:10:56,322 --> 00:10:58,699
- Thật thuần khiết và chân thực.
- Chân ngôn hay đấy.
201
00:10:59,450 --> 00:11:00,993
Ừ, đó là một câu chân ngôn.
202
00:11:01,327 --> 00:11:03,162
Ừ, thôi được rồi.
203
00:11:08,584 --> 00:11:12,296
Tôi đã nói chuyện với nhiều nghệ sĩ,
đặc biệt là diễn viên hài,
204
00:11:12,380 --> 00:11:15,591
khi họ đối diện với suy nghĩ
làm gì đó mang tính trị liệu
205
00:11:15,675 --> 00:11:19,762
để giúp họ chống sự lo sợ cái chết
hay chỉ là khi họ nghĩ tới việc chữa lành
206
00:11:19,845 --> 00:11:22,098
tâm trí bị tổn thương, hỗn loạn,
đầy nỗi sợ,
207
00:11:22,181 --> 00:11:25,017
họ nghĩ rằng việc đó
sẽ làm họ mất khả năng hài hước.
208
00:11:25,101 --> 00:11:28,270
Cô có từng nghĩ: "Chà, khoan đã!
Có lẽ nếu tôi gặp việc này sớm,
209
00:11:28,354 --> 00:11:30,773
tôi đã không thành nhà văn tuyệt vời?"
210
00:11:31,190 --> 00:11:34,443
À ừ, đến lúc tôi tỉnh táo,
211
00:11:34,527 --> 00:11:38,322
tôi đã cho ra bốn cuốn sách rồi,
và tôi từng có sự nghiệp, có tất cả.
212
00:11:38,406 --> 00:11:41,992
Tôi vẫn sống ở tỉnh mà tôi chào đời
và lớn lên. Tôi 64 tuổi rồi.
213
00:11:42,076 --> 00:11:45,329
Tất cả những người tôi yêu và cần,
mọi người đều ở đó,
214
00:11:45,413 --> 00:11:48,207
nên tôi được yêu thương vô bờ bến.
215
00:11:48,290 --> 00:11:51,210
Và tôi thấy khiếp sợ
rằng nếu tôi dừng uống rượu,
216
00:11:51,293 --> 00:11:54,004
tôi sẽ không bao giờ viết lại nữa,
bởi tôi cần sự khốn khổ.
217
00:11:54,088 --> 00:11:56,215
- Bởi tôi cần bờ vực đó.
- Phải.
218
00:11:56,298 --> 00:11:57,717
Cậu biết đấy, và tôi...
219
00:11:57,800 --> 00:12:01,971
Và tôi cũng cần sự xấu hổ
và tôi cần cái tôi khốn nạn giận dữ.
220
00:12:02,263 --> 00:12:06,350
Và tôi cảm thấy thiếu những cái đó,
tôi sẽ không đủ điên
221
00:12:06,434 --> 00:12:07,768
để hài hước nữa.
222
00:12:07,852 --> 00:12:11,522
Nhưng đó là một lời dối trá
của tệ nạn hay của cái tôi ấy,
223
00:12:11,605 --> 00:12:15,276
mà nếu cậu khỏe và vui vẻ,
lời dối trá bị lật tẩy.
224
00:12:15,359 --> 00:12:16,777
Tôi nghĩ, trong Ki- tô Giáo,
225
00:12:16,861 --> 00:12:19,822
đây là một điều rất tuyệt về Ki-tô Giáo,
226
00:12:19,905 --> 00:12:22,074
là cô được dùng từ "Sa-tăng".
227
00:12:22,158 --> 00:12:26,245
Và tôi không thể nghĩ ra cái gì
thực sự quỷ quái hơn suy nghĩ đó,
228
00:12:26,328 --> 00:12:30,207
một thế lực trong vũ trụ bảo cô
rằng nếu cô vui vẻ và khỏe mạnh,
229
00:12:30,291 --> 00:12:32,710
thì điều mà cô thích làm nhất
sẽ trở nên tệ hại.
230
00:12:32,793 --> 00:12:33,669
- Phải.
- Đúng rồi.
231
00:12:33,753 --> 00:12:37,173
- Điều đó phát ra... từ miệng tiểu quỷ.
- Tôi chưa từng kể điều này.
232
00:12:37,256 --> 00:12:40,926
Việc này khiến tôi nghĩ tới nó.
Hồi tôi 24 tuổi, tôi đã tới Ấn Độ.
233
00:12:41,010 --> 00:12:44,889
Tôi gặp Ram Dass ở đó
và tôi đã leo dãy Himalaya
234
00:12:44,972 --> 00:12:47,266
và cuối cùng gặp sư phụ của mình.
235
00:12:47,349 --> 00:12:50,770
Và tôi nói: "Vậy tôi thiền ra sao?"
Tôi đã nghĩ đến "chân ngôn", "thiền".
236
00:12:50,853 --> 00:12:53,647
- Tôi không biết mình đã nói gì.
- Ừ.
237
00:12:53,939 --> 00:12:58,778
Và ông ấy nói: "Thiền giống như Giê-su
khi Ngài bị đóng đính vào thánh giá.
238
00:12:58,861 --> 00:13:01,405
Ngài thấy tình yêu, không phải nỗi đau.
Ngài yêu mọi thứ".
239
00:13:01,489 --> 00:13:03,866
Hôm sau, chúng tôi về.
Ram Dass nói với tôi:
240
00:13:03,949 --> 00:13:06,410
"Ông ấy thiền thế nào?"
Câu chuyện nổi tiếng này.
241
00:13:06,494 --> 00:13:09,622
Và ông ấy chỉ đi về, nhắm mắt,
242
00:13:09,705 --> 00:13:14,710
và nước mắt rơi và lúc đó,
chúng tôi đã trải nghiệm giống Giê-su.
243
00:13:14,794 --> 00:13:17,713
Và chúng tôi đều là người Do Thái,
không hề có quan hệ...
244
00:13:17,797 --> 00:13:19,673
tôi chưa từng đọc Kinh Tân Ước.
245
00:13:19,757 --> 00:13:23,135
Và sau đó, ông ấy đã nói
"Cậu đọc sách của ông ấy chưa?" "Hả? Ai?"
246
00:13:23,677 --> 00:13:25,554
"Sách của ông ấy! Isa".
247
00:13:25,638 --> 00:13:28,015
- Tức là Giê-su trong tiếng Hindi ấy.
- Vâng.
248
00:13:28,307 --> 00:13:31,936
Vậy là, chúng tôi có
249
00:13:32,019 --> 00:13:36,857
một điều răn lớn lao
về Giê-su ở Ấn Độ trước mọi thứ.
250
00:13:36,941 --> 00:13:40,778
Đó là Chúa Giê-su và Hanuman,
họ giống nhau, đều phục vụ con người.
251
00:13:40,861 --> 00:13:42,404
Và vậy là, dù sao thì, tôi...
252
00:13:44,073 --> 00:13:47,326
Và một điều
mà người bạn Bob của chúng tôi đã nói...
253
00:13:47,409 --> 00:13:49,787
Tôi đây. Thật ra thì phát âm là "Bob-wah".
254
00:13:49,870 --> 00:13:50,996
- Bob-u-wah!
- Chào Bob-wah!
255
00:13:51,080 --> 00:13:54,333
Nên cậu biết đấy, điều cô ấy nói
thực sự làm tôi ấn tượng
256
00:13:54,416 --> 00:13:59,338
là về ý nghĩa thực sự
của cấu trúc cuộc đời chúng ta.
257
00:13:59,421 --> 00:14:01,507
Ừ, và cách chúng ta kết nối tới tình yêu.
258
00:14:01,590 --> 00:14:03,259
Đó là một từ khó hiểu, bởi nó rất...
259
00:14:03,342 --> 00:14:07,513
Nó nghĩa là tình yêu lãng mạn đối với
dân phía Tây chúng ta, nhưng dân Tây Tạng,
260
00:14:07,596 --> 00:14:09,098
theo cách họ tiếp cận nó,
261
00:14:09,181 --> 00:14:15,104
tình yêu nghĩa là cô có thể khiến
người khác hạnh phúc biết nhường nào.
262
00:14:15,187 --> 00:14:17,189
Cái quái gì?
Đứa bé đó lấy nhãn cầu của tôi!
263
00:14:17,273 --> 00:14:21,277
Đây thực sự là điều làm tôi bối rối nhất
264
00:14:21,360 --> 00:14:23,487
về khái niệm tình yêu nói chung.
265
00:14:23,571 --> 00:14:24,697
Nghĩ về sự hào phóng đi.
266
00:14:24,780 --> 00:14:27,533
Nghĩ về khi cậu bắt đầu
nghĩ tới người khác
267
00:14:27,616 --> 00:14:30,911
và muốn cho họ mọi thứ.
Tình yêu là vậy đấy.
268
00:14:47,303 --> 00:14:51,765
Cái chết biến ta thành bữa ăn
269
00:14:51,849 --> 00:14:56,228
Chúng ta sẽ ngã xuống hố sâu
270
00:14:56,312 --> 00:15:01,233
Với lũ sâu
Quan tài của bạn như quầy chất rượu
271
00:15:01,317 --> 00:15:05,279
Dù bạn giàu hay nghèo thế nào
272
00:15:05,362 --> 00:15:07,323
Bạn đang bước đi trên mặt đất
273
00:15:07,406 --> 00:15:10,993
Và không tìm thấy lũ sâu
274
00:15:11,076 --> 00:15:15,581
Chúng tống bạn vào một cái hộp đen to
275
00:15:15,664 --> 00:15:20,377
Và phủ đất cùng đá lên bạn
276
00:15:21,128 --> 00:15:24,423
Mọi thứ tốt đẹp trong vòng một tuần
277
00:15:24,506 --> 00:15:29,261
Tới khi quan tài bạn bắt đầu rỉ nước
278
00:15:29,345 --> 00:15:34,016
Lũ sâu bò vào, lũ sâu bò ra
279
00:15:34,099 --> 00:15:38,437
Trong bụng bạn và ra đằng mũi
280
00:15:38,520 --> 00:15:43,025
Chúng ăn chất bẩn giữa ngón chân bạn
281
00:15:43,108 --> 00:15:47,655
Chúng ăn ký ức
Về tất cả những thứ bạn biết
282
00:15:47,738 --> 00:15:53,202
Chúng ăn trái tim, chúng ăn linh hồn bạn
283
00:15:54,870 --> 00:16:01,835
Đó là khởi đầu của tận thế
284
00:16:04,296 --> 00:16:08,550
Cúi đầu trước lũ sâu
285
00:16:12,513 --> 00:16:15,182
Tôi cũng đã nghĩ
tới điều mà các anh đã nói.
286
00:16:15,265 --> 00:16:17,810
Có câu chuyện về một cô bé
287
00:16:17,893 --> 00:16:19,895
sợ ngủ trong tối phát khiếp,
288
00:16:19,979 --> 00:16:24,108
và cô bé liên tục gọi mẹ
và mẹ cô bé sẽ tới và nói,
289
00:16:24,525 --> 00:16:27,778
"Chúa Giê-su đang ở đây với con.
Đừng sợ". Anh biết chứ?
290
00:16:27,861 --> 00:16:30,864
Và cô bé nói
"Con cần ai đó bằng xương bằng thịt".
291
00:16:31,365 --> 00:16:33,742
- À phải!
- Đúng chứ?
292
00:16:33,826 --> 00:16:35,744
Và đó là điều mà đôi khi ta cần ở đây.
293
00:16:35,828 --> 00:16:39,289
Qua tình yêu, mọi nỗi đau sẽ thành thuốc.
294
00:16:39,748 --> 00:16:42,668
Và Giê-su nói "Mọi thứ ta làm được,
các ngươi làm được". Anh biết chứ?
295
00:16:42,751 --> 00:16:45,129
- Ừ.
- Ngài đã chết rất giống con người.
296
00:16:45,212 --> 00:16:46,922
- Ừ.
- Ngài đang lâm bồn, biết chứ?
297
00:16:47,006 --> 00:16:49,133
Và Chúa không hề rời bỏ ngài một giây.
298
00:16:49,216 --> 00:16:51,176
Cậu vẫn chưa lâm bồn đâu.
299
00:16:51,260 --> 00:16:53,846
- Đó là từ "chưa" to đùng với cậu.
- Còn lâu lắm!
300
00:16:53,929 --> 00:16:57,057
Và đó... Cậu chỉ bắt đầu một quá trình.
301
00:16:57,141 --> 00:17:01,270
Đó là cơn co thắt và thả lỏng
và hơi thở và bình yên,
302
00:17:01,353 --> 00:17:04,940
và: "Ôi không, đây, cơn co trở lại rồi!"
303
00:17:05,024 --> 00:17:07,359
"Không sao. Nhớ lần trước chứ?"
304
00:17:07,443 --> 00:17:10,112
Cậu co và thắt lại và rồi thả lỏng...
305
00:17:12,031 --> 00:17:13,407
và cậu thở.
306
00:17:14,366 --> 00:17:16,160
Và thiên đường sẽ giống vậy.
307
00:17:16,702 --> 00:17:18,454
- Tuyệt đẹp.
- Chắc chắn rồi.
308
00:17:18,746 --> 00:17:21,540
Một cặp kính mắt mới
và họ cho cậu mấy viên đá
309
00:17:21,623 --> 00:17:23,709
và chút nước táo rất lạnh.
310
00:17:24,710 --> 00:17:27,337
Ừ, và cậu biết điều gì xuất hiện không?
Một sự sống mới.
311
00:17:28,088 --> 00:17:29,798
Và đó là điều Giê-su đã nói.
312
00:17:29,882 --> 00:17:33,844
Ngài nói "Ta sẽ làm việc này.
Chỉ có tình yêu đang giữ ta lại đây".
313
00:17:33,927 --> 00:17:36,847
Nếu cậu là người duy nhất trên Trái Đất,
314
00:17:36,930 --> 00:17:41,351
Giê-su sẽ có
một cái chết nhục nhã và đau khổ
315
00:17:41,852 --> 00:17:45,314
bởi ngài đang lâm bồn
và ngài có người đỡ đẻ này.
316
00:17:45,397 --> 00:17:47,649
Cậu biết chứ? Mẹ Thiên Chúa.
317
00:17:55,032 --> 00:17:57,284
- Hay thật.
- Hay. Tuyệt vời!
318
00:17:57,367 --> 00:17:59,328
- Cảm ơn, Annie.
- Không có gì.
319
00:17:59,411 --> 00:18:00,954
- Cảm ơn nhiều.
- Cảm ơn, Duncan.
320
00:18:01,038 --> 00:18:02,289
- Không có gì.
- Giống như...
321
00:18:02,372 --> 00:18:04,625
Cảm ơn! Anh đùa à?
Không thể tin tôi được ở đây!
322
00:18:04,708 --> 00:18:07,503
- Những người tôi thích. Tôi may thật.
- Cảm ơn!
323
00:18:07,586 --> 00:18:08,712
- Thật may mắn.
- Cảm ơn.
324
00:18:09,463 --> 00:18:11,006
Duncan? Duncan là ai?
325
00:18:43,205 --> 00:18:45,457
Bạn sẽ không bao giờ chết
326
00:18:45,541 --> 00:18:51,380
Không bao giờ, không bao giờ chết...
327
00:19:24,705 --> 00:19:26,623
Biên dịch: Whitelighter