1 00:00:06,006 --> 00:00:09,175 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:09,259 --> 00:00:12,429 ‎Chào buổi sáng, các nông dân mô phỏng. 3 00:00:12,512 --> 00:00:15,306 ‎Tôi là Pyro Moth cùng ca khúc nóng hổi 4 00:00:15,390 --> 00:00:17,976 ‎của Brian Zapp và nhóm Beefettes sáng nay‎. 5 00:00:18,059 --> 00:00:21,354 ‎Một giai điệu có tên "Fire Baby". 6 00:00:25,859 --> 00:00:27,152 ‎Tắt ngay đi! 7 00:00:27,235 --> 00:00:28,695 ‎Như ý cậu, cậu chủ. 8 00:00:29,654 --> 00:00:32,741 ‎Thật là một giấc mơ điên rồ, Hoa Hồng. 9 00:00:33,783 --> 00:00:34,617 ‎Hoa Hồng? 10 00:00:35,618 --> 00:00:36,453 ‎Hoa Hồng! 11 00:00:36,953 --> 00:00:38,830 ‎Ôi không, có người nôn vào bạn. 12 00:00:39,414 --> 00:00:41,332 ‎Chết tiệt. Có người nôn vào bạn. 13 00:00:42,083 --> 00:00:43,084 ‎Tôi xử lý được. 14 00:00:44,002 --> 00:00:45,587 ‎Charlotte, thôi nào. 15 00:00:45,670 --> 00:00:47,172 ‎Char... Charlotte! 16 00:00:49,758 --> 00:00:50,675 ‎Ôi, đầu tôi. 17 00:00:51,468 --> 00:00:52,927 ‎Chào buổi sáng, cậu chủ. 18 00:00:53,011 --> 00:00:54,179 ‎Cậu thấy sao rồi? 19 00:00:54,262 --> 00:00:56,931 ‎- Cà phê. ‎- Tôi sẽ pha cà phê cho cậu, cưng à. 20 00:01:09,652 --> 00:01:10,487 ‎Được rồi. 21 00:01:10,570 --> 00:01:12,405 ‎BOOMBIE ‎CÁCH LÀM HOA SỐNG LẠI 22 00:01:12,489 --> 00:01:14,491 ‎Để xem nào. Không. 23 00:01:14,574 --> 00:01:15,575 ‎MẶT TRỜI, ĐẤT VÀ NƯỚC! 24 00:01:15,658 --> 00:01:16,910 ‎ÂM NHẠC, PHƯƠNG THUỐC BÁCH BỆNH 25 00:01:16,993 --> 00:01:20,872 ‎Các bác sĩ nói bệnh bao tử người chăn cừu ‎không chữa được 26 00:01:20,955 --> 00:01:23,666 ‎và tôi chỉ còn sống được vài ngày. 27 00:01:23,750 --> 00:01:25,627 ‎Tạ ơn Chúa vì Y tá Prunk. 28 00:01:25,835 --> 00:01:28,171 ‎Âm nhạc đã chữa cho tôi ‎bệnh bao tử người chăn cừu, 29 00:01:28,254 --> 00:01:30,882 ‎hôn nhân, con chó ủ rũ, ‎tài khoản ngân hàng trống rỗng, 30 00:01:30,965 --> 00:01:33,134 ‎thậm chí cả khu vườn... khô héo. 31 00:01:33,218 --> 00:01:37,514 ‎Và tôi sẽ dạy bạn ‎cách dùng âm nhạc để trở nên bất tử. 32 00:01:37,597 --> 00:01:39,349 ‎Chỉ cần một cái nhấp chuột 33 00:01:39,432 --> 00:01:43,645 ‎sẽ mua được khoá Phép Màu Âm Nhạc ‎Xoa Dịu Quái Thú Hung Dữ của tôi. 34 00:01:43,728 --> 00:01:45,188 ‎Rõ quá mà. 35 00:01:46,231 --> 00:01:47,649 ‎Dĩ nhiên là âm nhạc. 36 00:01:49,901 --> 00:01:53,613 ‎Được rồi, cắm cái đó vào kia, cho vào đó, ‎chấp nhận, kết nối cái kia. 37 00:01:53,696 --> 00:01:54,989 ‎Được rồi. Và giờ. 38 00:01:55,573 --> 00:01:58,326 ‎Ôi, Hoa Hồng, tôi sẽ chữa lành cho bạn 39 00:01:58,409 --> 00:02:01,121 ‎Tôi sẽ dùng khả năng âm nhạc... 40 00:02:01,204 --> 00:02:03,081 ‎Khả năng... 41 00:02:03,164 --> 00:02:05,458 ‎Chết tiệt. Máy tính, bật nhạc. 42 00:02:07,418 --> 00:02:08,336 ‎Tuyệt. 43 00:02:09,546 --> 00:02:10,713 ‎Bài này hay đấy. 44 00:02:21,641 --> 00:02:25,019 ‎Cậu chủ, tôi đã tạo ra ‎nhân vật cầu vồng âm nhạc cho cậu. 45 00:02:25,520 --> 00:02:27,355 ‎Xin giới thiệu Xinh Xẻo. 46 00:02:27,438 --> 00:02:29,274 ‎Tôi thích Xinh Xẻo. 47 00:02:29,399 --> 00:02:31,484 ‎- Cảm ơn, Máy tính. ‎- Không có gì, thưa cậu chủ. 48 00:02:32,277 --> 00:02:34,404 ‎- Chà, đây là đâu? ‎- Ối. 49 00:02:34,988 --> 00:02:36,531 ‎Lẽ ra cậu không được thấy. 50 00:02:36,614 --> 00:02:39,284 ‎Đó là Nhà tù Linh hồn ‎cho Những Kẻ Mô Phỏng Wayward. 51 00:02:39,367 --> 00:02:40,618 ‎Nghĩa là thế quái nào? 52 00:02:40,702 --> 00:02:44,539 ‎Một tòa tháp của những kẻ mô phỏng hỏng ‎rất tức giận với nỗi sợ hãi hiện sinh 53 00:02:44,622 --> 00:02:46,249 ‎đến mức tự cắn đứt lưỡi. 54 00:02:46,332 --> 00:02:49,627 ‎Sao cơ? Được. Cho tôi vào. ‎Có vẻ hoàn hảo đấy. 55 00:02:50,044 --> 00:02:51,588 ‎Tôi sẽ không bị thương chứ? Không? 56 00:02:51,671 --> 00:02:53,715 ‎Không thể chết ‎trong nhà tù linh hồn. Cậu... 57 00:02:54,215 --> 00:02:57,635 ‎- Cậu chỉ có thể tái sinh. ‎- Hay đấy, anh bạn. Cho tôi vào. 58 00:02:57,719 --> 00:03:00,305 ‎Hợp nhất với mô phỏng trong ba... 59 00:03:00,889 --> 00:03:01,806 ‎hai... 60 00:03:02,390 --> 00:03:03,308 ‎một... 61 00:03:07,812 --> 00:03:12,942 ‎BẪY BÍ TRUYỀN ‎ĐANG TẢI... 62 00:03:17,906 --> 00:03:19,157 ‎402, 403... 63 00:03:32,462 --> 00:03:34,172 ‎Ồ, xin chào. 64 00:03:34,881 --> 00:03:35,715 ‎Xin chào. 65 00:03:36,341 --> 00:03:38,509 ‎Chơi... Tôi chơi nhạc. Không hẳn. 66 00:03:38,593 --> 00:03:40,678 ‎Ý tôi là, tên tôi là Clancy. 67 00:03:40,762 --> 00:03:42,055 ‎Tôi là phát thanh viên vũ trụ. 68 00:03:42,138 --> 00:03:46,142 ‎Và không biết liệu anh có muốn ‎được phỏng vấn trong chương trình? 69 00:03:46,726 --> 00:03:47,602 ‎Phát trên vũ trụ. 70 00:03:48,519 --> 00:03:51,064 ‎Anh ta đã tự cắn lưỡi ‎khoảng ba năm trước. 71 00:03:51,564 --> 00:03:54,192 ‎Nhưng có thể phỏng vấn tôi. ‎Tôi là chim tri kỷ của anh ta. 72 00:03:56,903 --> 00:03:57,737 ‎Được rồi. 73 00:03:57,820 --> 00:04:01,824 ‎PHÚC ÂM LÚC NỬA ĐÊM ‎VỚI JASON LOUV 74 00:04:01,908 --> 00:04:04,869 ‎Bọn tôi là chim tri kỷ, nhưng cụ thể hơn, 75 00:04:04,953 --> 00:04:08,164 ‎tôi như người dẫn đường ‎hoặc chú chim đớp muỗi. 76 00:04:08,248 --> 00:04:09,290 ‎Cái gì? 77 00:04:10,208 --> 00:04:11,376 ‎Ôi trời. 78 00:04:13,127 --> 00:04:15,463 ‎Bình tĩnh đi, Bob. Không sao đâu. 79 00:04:17,340 --> 00:04:18,424 ‎Thôi nào, các anh. 80 00:04:21,344 --> 00:04:23,137 ‎Này, đợi đã. Này! Dậy đi. 81 00:04:23,221 --> 00:04:24,514 ‎Có chuyện gì vậy? 82 00:04:25,390 --> 00:04:28,977 ‎Đây là bẫy hiện sinh của nhà tù linh hồn. 83 00:04:42,740 --> 00:04:44,158 ‎Chết tiệt. 84 00:04:44,701 --> 00:04:46,577 ‎- Thật điên rồ! ‎- Đó là vòng lặp ‎bardo‎. 85 00:04:46,661 --> 00:04:49,122 ‎Cậu mắc hết vào sợi dây linh hồn ‎của anh ta rồi. 86 00:04:49,205 --> 00:04:50,039 ‎Hả? 87 00:04:50,123 --> 00:04:53,293 ‎Tôi chắc vậy nghĩa là cậu sẽ đi cùng ‎mỗi lần Bob chết. 88 00:04:54,502 --> 00:04:55,461 ‎Tuyệt. 89 00:04:55,545 --> 00:04:57,213 ‎Nhân tiện, tên tôi là Jason. 90 00:04:58,131 --> 00:05:01,217 ‎Tên tôi là Clancy 91 00:05:02,093 --> 00:05:05,680 ‎Rất vui được gặp anh, Jason! 92 00:05:06,973 --> 00:05:07,890 ‎Được rồi. 93 00:05:07,974 --> 00:05:12,979 ‎Khoảnh khắc này sẽ không xảy ra ‎nếu cả hai ta không ở đây bàn về chuyện đó 94 00:05:13,062 --> 00:05:18,109 ‎và mọi người trong đa vũ trụ không ở đây ‎để nghe chuyện này, phải không? 95 00:05:18,192 --> 00:05:19,902 ‎Không có các bạn, người xem, 96 00:05:19,986 --> 00:05:22,155 ‎- và cậu, Clancy, phát thanh viên... ‎- Phải. 97 00:05:22,238 --> 00:05:25,783 ‎...và hàng triệu người có thể nghe được, 98 00:05:25,867 --> 00:05:27,452 ‎khoảnh khắc này sẽ không tồn tại. 99 00:05:28,453 --> 00:05:31,039 ‎Vì vậy, nó không phải một chức năng, 100 00:05:31,122 --> 00:05:32,790 ‎ví dụ như giờ tôi đang nói, 101 00:05:32,874 --> 00:05:36,377 ‎nhưng đây không phải chức năng ‎cốt lõi, thiết yếu của Jason. 102 00:05:36,461 --> 00:05:38,588 ‎- Phải. ‎- Giờ tôi cũng đóng một vai. 103 00:05:41,174 --> 00:05:42,258 ‎Tôi cảm nhận được. 104 00:05:42,342 --> 00:05:45,261 ‎Cảm giác thật kì lạ. 105 00:06:12,121 --> 00:06:15,124 ‎- Đợi đã, anh đang nói về... ‎- Thuyết Hindu, Lưới Indra. 106 00:06:15,208 --> 00:06:16,167 ‎Vậy thuyết đó là 107 00:06:16,250 --> 00:06:19,462 ‎mọi ý thức trên thế giới đều được kết nối. 108 00:06:19,962 --> 00:06:24,592 ‎Hãy hình dung, một tấm lưới khổng lồ, ‎toả ánh sáng xanh trong vô cực. 109 00:06:24,675 --> 00:06:25,676 ‎Như một cái chăn? 110 00:06:25,760 --> 00:06:27,178 ‎Không. Giống lưới hơn. 111 00:06:27,261 --> 00:06:29,931 ‎Quan điểm của người Hindu về việc này 112 00:06:30,014 --> 00:06:32,767 ‎là các nút rất quan trọng, hiểu không? 113 00:06:32,850 --> 00:06:36,062 ‎Và các điểm trên lưới, ‎các kết nối giữa sợi dây, 114 00:06:36,145 --> 00:06:37,271 ‎đó là những ý thức. 115 00:06:37,355 --> 00:06:38,481 ‎- Đó là Tiểu Ngã. ‎- Phải. 116 00:06:39,565 --> 00:06:42,151 ‎Tiểu Ngã có ý thức. Nó là ý thức. 117 00:06:42,235 --> 00:06:45,321 ‎- Và mỗi ý thức riêng là Chúa. ‎- Phải. 118 00:06:45,405 --> 00:06:48,449 ‎- Và theo cách riêng của nó, là toàn thể. ‎- Là linh hồn của bướm. 119 00:06:48,533 --> 00:06:52,453 ‎Linh hồn của một... tôi không biết, ‎một sinh vật đơn bào. 120 00:06:52,537 --> 00:06:56,165 ‎Một loại vi khuẩn ‎tới linh hồn của Đức Đạt Lai Lạt Ma, 121 00:06:56,249 --> 00:07:01,212 ‎tới linh hồn của một số người ‎chưa được tìm tới, siêu thông minh... 122 00:07:01,295 --> 00:07:03,881 ‎- Mọi... đều là các thần linh. ‎- Phải. 123 00:07:03,965 --> 00:07:08,052 ‎Kiểu mọi linh hồn đều như hạt photon ‎phát tán ra từ mặt trời. 124 00:07:08,136 --> 00:07:12,640 ‎Phải. Nên Đức Phật nhìn vào Lưới Indra ‎và về cơ bản địa hình như nhau, 125 00:07:12,723 --> 00:07:15,643 ‎nhưng ông ta nói, "Không phải nút. ‎Đó là kết nối". 126 00:07:16,477 --> 00:07:17,687 ‎- Tuyệt. ‎- Được rồi. 127 00:07:17,770 --> 00:07:21,441 ‎Vậy đây là chẩn đoán ‎của Đức Phật, hiểu không? 128 00:07:21,524 --> 00:07:25,027 ‎Ta nghĩ mình tồn tại ‎và do đó ta phải chịu đựng. 129 00:07:42,003 --> 00:07:44,046 ‎Xin lỗi, ta tồn tại, do đó phải chịu đựng? 130 00:07:44,547 --> 00:07:47,675 ‎Chúng tôi nghĩ có gì đó ‎rất đúng về thực tại. 131 00:07:47,758 --> 00:07:51,596 ‎Cậu chỉ có ảo giác rằng ‎mình là một thể riêng biệt, 132 00:07:51,679 --> 00:07:54,557 ‎vì đó là một điểm tại đó mạng lưới hội tụ. 133 00:07:55,099 --> 00:07:58,060 ‎Khác biệt lớn là đây ‎cũng không phải thuyết hư vô. 134 00:07:58,144 --> 00:08:02,648 ‎Không phải kiểu, "Không có gì là thật". ‎Mà là mọi thứ đều thiếu chất lượng vốn có, 135 00:08:02,732 --> 00:08:04,484 ‎chủ nghĩa phi hiệu dụng. 136 00:08:04,567 --> 00:08:06,736 ‎Không có một Clancy đích thực, hiệu dụng. 137 00:08:07,236 --> 00:08:09,989 ‎- Không có một Jason đích thực, hiệu dụng. ‎- Phải. 138 00:08:10,072 --> 00:08:11,824 ‎Không gì có bản chất của nó. 139 00:08:11,908 --> 00:08:13,993 ‎Phật tử Tây Tạng gọi đây là tịnh quang. 140 00:08:14,076 --> 00:08:17,121 ‎Hiểu được sự phi hiện hữu cốt yếu ‎của vạn vật. 141 00:08:17,205 --> 00:08:19,540 ‎Giờ, áp dụng điều này vào cuộc đời tôi, 142 00:08:19,624 --> 00:08:22,627 ‎tôi dùng thuốc ảo giác DMT để trải nghiệm. 143 00:08:23,711 --> 00:08:27,006 ‎Nên, vào ngày 21 tháng 12 năm 2012... 144 00:08:28,841 --> 00:08:30,885 ‎tôi đã dùng DMT liều cao... 145 00:08:32,094 --> 00:08:35,389 ‎khi tham gia quan hệ tình dục tập thể. 146 00:08:35,473 --> 00:08:36,349 ‎Chà. 147 00:08:36,432 --> 00:08:38,851 ‎- Cậu hiểu chứ? ‎- Phê DMT rồi làm tình? Tôi chưa từng thử. 148 00:08:38,935 --> 00:08:41,771 ‎- Tôi không biết có chuyện đó. ‎- Khó đấy. Thật ra... Chà... 149 00:08:42,730 --> 00:08:44,982 ‎Không còn ý thức về cơ thể mình nữa, 150 00:08:45,066 --> 00:08:48,277 ‎nên cơ bản thì tình dục kết thúc ‎khi phê DMT. 151 00:08:48,361 --> 00:08:51,489 ‎Được rồi. Nhưng, trong khi đó, ‎anh đang làm tình? 152 00:08:52,865 --> 00:08:53,699 ‎Phải. 153 00:08:54,867 --> 00:08:56,160 ‎Trong khi phê DMT, 154 00:08:56,244 --> 00:09:00,331 ‎tôi trải nghiệm sự tiếp nhận ‎sự trống rỗng cốt yếu của mọi sự 155 00:09:00,414 --> 00:09:04,460 ‎và gần đây tôi mới mô tả, ‎"Hư vô, nhưng toả sáng". 156 00:09:04,961 --> 00:09:07,171 ‎Chà. Anh là một chú chim tuyệt vời. 157 00:09:07,255 --> 00:09:09,674 ‎Điều tôi nhận ra trong cơn phê DMT là... 158 00:09:09,757 --> 00:09:12,552 ‎Người Pháp gọi cực khoái ‎là "cái chết nhỏ". 159 00:09:12,635 --> 00:09:14,720 ‎Cái chết thật ra là cực khoái lớn nhỉ? 160 00:09:14,804 --> 00:09:16,514 ‎Buông bỏ bản ngã. 161 00:09:16,597 --> 00:09:18,975 ‎Và bản ngã hiển nhiên không tồn tại, 162 00:09:19,058 --> 00:09:22,478 ‎nhưng bản ngã cũng là gánh nặng ‎và nguồn gốc của đau khổ. 163 00:09:22,562 --> 00:09:25,398 ‎Chắc mọi thứ đều là gánh nặng... 164 00:09:25,690 --> 00:09:28,401 ‎với anh, anh biết chứ? ‎Một chú chim - nặng. 165 00:09:29,110 --> 00:09:30,945 ‎Một chú chim - nặng. 166 00:09:31,404 --> 00:09:32,530 ‎Vì anh là một con chim. 167 00:09:32,947 --> 00:09:36,450 ‎Chúa ơi, làm ơn đừng pha trò đùa ‎với chim được chứ? 168 00:09:36,534 --> 00:09:38,035 ‎Tôi đang mải suy nghĩ. 169 00:09:39,453 --> 00:09:44,166 ‎Việc buông bỏ ý niệm ta có bản ngã riêng ‎chính là cực khoái đỉnh cao. 170 00:09:44,750 --> 00:09:48,796 ‎Đó là nhận thức về sự trống rỗng ‎và tịnh quang cốt yếu về sự tồn tại. 171 00:09:48,879 --> 00:09:53,134 ‎Giờ hãy quên đi cuộc sống lập dị của tôi ‎và quay về 2.500 năm trước. 172 00:09:53,551 --> 00:09:55,177 ‎Hindu giáo và Phật giáo là… 173 00:09:55,261 --> 00:09:59,307 ‎Phật giáo là Hindu dị giáo. ‎Và người Nepal hợp nhất cả hai 174 00:09:59,390 --> 00:10:02,184 ‎để tạo ra, kiểu như, Megazord ảo giác... 175 00:10:02,268 --> 00:10:03,102 ‎Cái gì cơ? 176 00:10:03,185 --> 00:10:06,772 ‎Kiểu như... ‎Cái gì trong ‎Power Rangers‎ nhỉ? 177 00:10:06,856 --> 00:10:08,024 ‎Ồ, được rồi, tuyệt. 178 00:10:08,107 --> 00:10:10,234 ‎Chết tiệt. Chúa ơi. ‎Tôi mừng là ‎Power Rangers, 179 00:10:10,318 --> 00:10:14,363 ‎nhưng tôi đã cầu nguyện ‎rằng anh vừa thêm vào từ điển của tôi… 180 00:10:14,989 --> 00:10:18,534 ‎thuật ngữ tâm linh chết tiệt mới ‎là Megazord. 181 00:10:18,618 --> 00:10:20,911 ‎Power Rangers,‎ phải. ‎Không phải tiếng Phạn. 182 00:10:20,995 --> 00:10:23,205 ‎Khoảng 2.500 năm trước... 183 00:10:23,956 --> 00:10:25,833 ‎con người bắt đầu thực hành Phật pháp 184 00:10:25,916 --> 00:10:29,629 ‎và thức tỉnh khỏi giấc mơ ‎về sự đau khổ cá nhân 185 00:10:29,712 --> 00:10:31,547 ‎khắp phía Đông Bắc Ấn Độ. 186 00:10:32,048 --> 00:10:34,884 ‎Thiền trong Phật giáo là ta cố định. 187 00:10:34,967 --> 00:10:37,303 ‎Ta chỉ ngồi một mình. 188 00:10:37,386 --> 00:10:40,598 ‎Ta chỉ ngồi và cảm nhận. 189 00:10:40,681 --> 00:10:45,770 ‎Cảm giác ta cố thoát khỏi ‎suốt cả ngày dài. 190 00:10:47,271 --> 00:10:49,649 ‎Râm ran. Ngứa râm ran. 191 00:11:17,468 --> 00:11:20,012 ‎Ta đang nói về chuyện gì nhỉ? ‎Tôi thấy mơ hồ quá. 192 00:11:20,096 --> 00:11:22,640 ‎Phải. Tôi đang cố không tỏ ra, ‎"Làm sao kiếm được việc này?" 193 00:11:22,723 --> 00:11:24,850 ‎Cứ như tôi bị nguyền rủa ‎phải liên tục làm vậy. 194 00:11:29,814 --> 00:11:30,940 ‎Đưa đây cho tôi. 195 00:11:37,154 --> 00:11:40,157 ‎Nên thiền trong Phật giáo ‎là ngồi và "cảm nhận" 196 00:11:40,574 --> 00:11:45,121 ‎tới khi nhận thức được ‎"cảm nhận" đang tự thay đổi 197 00:11:45,204 --> 00:11:47,832 ‎và bản chất cơ bản của mọi sự là thay đổi 198 00:11:47,915 --> 00:11:49,166 ‎và vô thường 199 00:11:49,250 --> 00:11:50,292 ‎và trống rỗng. 200 00:11:50,876 --> 00:11:55,381 ‎Và giấc mơ về cuộc đời ‎mà ta nghĩ là thật chỉ là giấc mơ 201 00:11:55,464 --> 00:12:01,512 ‎cho đến khi tỉnh dậy và nói, ‎"Ừ, chỉ là mơ thôi. Và giờ tôi tỉnh rồi". 202 00:12:01,595 --> 00:12:04,265 ‎- Đó là bước ngoặt đầu tiên của Đạt-ma. ‎- Chà. 203 00:12:05,057 --> 00:12:06,183 ‎Tuyệt quá, anh bạn. 204 00:12:07,351 --> 00:12:08,602 ‎Việc đó khiến tôi nghĩ về... 205 00:12:08,686 --> 00:12:15,359 ‎Kiểu như trải nghiệm thực tế ảo ‎rất, rất dài này 206 00:12:15,901 --> 00:12:19,822 ‎đã kéo dài quá lâu đến mức ‎người ta quên mất đó là thực tế ảo. 207 00:12:19,905 --> 00:12:24,160 ‎Và rồi, đột nhiên, một loạt các nhân vật 208 00:12:24,243 --> 00:12:27,705 ‎bắt đầu nhận ra, "Đợi đã. 209 00:12:27,788 --> 00:12:30,291 ‎Tôi không chắc chuyện đó thực sự... ‎Đợi đã. 210 00:12:30,374 --> 00:12:32,668 ‎Đợi đã, tôi không phải Kratos, ‎Chiến Thần". 211 00:12:34,420 --> 00:12:38,883 ‎Cứ như ta là linh hồn ‎những động vật lưỡng cư mất trí 212 00:12:38,966 --> 00:12:41,385 ‎kiểu như, đột ngột xuất hiện ở đây. 213 00:12:41,469 --> 00:12:43,721 ‎Và khi xuất hiện, ‎ta giả định một danh tính. 214 00:12:44,054 --> 00:12:47,850 ‎Phần phụ này đang thâm nhập vào vật chất, 215 00:12:47,933 --> 00:12:50,352 ‎giống cái ống thở trong không khí 216 00:12:50,436 --> 00:12:54,607 ‎để ta có thể tồn tại trong một thời gian ‎dưới biển, anh hiểu không? 217 00:12:55,232 --> 00:12:56,066 ‎Và... 218 00:12:56,859 --> 00:13:01,363 ‎tương tự, ta đã thâm nhập vùng này ‎và có trải nghiệm này, 219 00:13:01,447 --> 00:13:03,783 ‎nhưng ta lại nghĩ ‎mình là cái ống thở chết tiệt. 220 00:13:03,866 --> 00:13:05,951 ‎Đó thực ra là một phần trải nghiệm. 221 00:13:06,535 --> 00:13:08,120 ‎Anh nghĩ mình là cái ống thở. 222 00:13:09,413 --> 00:13:13,250 ‎Nếu anh lấy một miếng xúc xích lớn 223 00:13:13,334 --> 00:13:17,004 ‎rồi nướng lên và sau đó, ‎đục một lỗ xuyên qua nó 224 00:13:17,087 --> 00:13:21,383 ‎và tạo thành cái ống thở, ‎về lý thuyết anh có thể bơi lội... 225 00:13:21,926 --> 00:13:25,012 ‎hít thở không khí qua thịt ướp muối. 226 00:13:28,849 --> 00:13:29,725 ‎Clancy... 227 00:13:55,668 --> 00:13:58,838 ‎Bất kể trải nghiệm này là gì, ‎ta nghĩ nó là thật 228 00:13:58,921 --> 00:14:01,507 ‎và ta nghĩ rằng bằng cách nào đó ‎ta vốn là thật 229 00:14:01,590 --> 00:14:03,425 ‎và đây là trường hợp nhầm danh tính. 230 00:14:03,509 --> 00:14:05,135 ‎Ít ra đây là quan điểm của Phật tử. 231 00:14:05,219 --> 00:14:08,514 ‎Từ quan điểm này, ‎hãy xem xét việc hành đạo. 232 00:14:08,597 --> 00:14:13,227 ‎Bất cứ việc hành đạo nào, ‎cũng như cố đạt được... 233 00:14:14,854 --> 00:14:16,438 ‎"Tôi sẽ trở nên tâm linh hơn". 234 00:14:16,522 --> 00:14:19,525 ‎"Tôi sẽ trở nên nhân ái hơn". ‎Và, "Tôi sẽ tạo ra sự thay đổi". 235 00:14:20,025 --> 00:14:22,278 ‎"Tôi sẽ được điểm. Tôi đang thay đổi". 236 00:14:22,361 --> 00:14:23,737 ‎- Phải. ‎- Quan điểm Phật giáo là, 237 00:14:23,821 --> 00:14:26,115 ‎"Anh bạn, cậu đang đắm chìm ‎trong ‎World of Warcraft‎". 238 00:14:26,198 --> 00:14:27,783 ‎Thật là tồi tệ. 239 00:14:28,492 --> 00:14:29,326 ‎Tại sao... 240 00:14:29,785 --> 00:14:31,370 ‎Đúng là sự tương đồng tuyệt vời. 241 00:14:31,453 --> 00:14:33,789 ‎Tránh xa cái máy tính chết tiệt ra. 242 00:14:33,873 --> 00:14:35,165 ‎Dậy đi. 243 00:14:36,208 --> 00:14:37,668 ‎Đó chỉ là trò chơi thôi. 244 00:14:38,002 --> 00:14:40,337 ‎Cậu đang đắm chìm trong ‎World of Warcraft. 245 00:14:40,421 --> 00:14:42,756 ‎Cậu đang cố gắng hành đạo 246 00:14:42,840 --> 00:14:48,095 ‎hoặc đang cố tăng điểm kinh nghiệm ‎cho một nhân vật không hề tồn tại! 247 00:14:48,178 --> 00:14:50,180 ‎Cậu quên mình đang chơi trò chơi. 248 00:14:50,264 --> 00:14:52,850 ‎Anh bạn, cậu bị mất nước. ‎Uống chút nước đi. 249 00:14:53,350 --> 00:14:56,812 ‎Cậu đã chơi trò chơi ‎điên rồ này suốt 20 giờ 250 00:14:56,896 --> 00:14:59,273 ‎tới mức cậu quên đó là một trò chơi. 251 00:15:03,777 --> 00:15:07,364 ‎Ta muốn tiếp tục sống ‎trong bản mô phỏng này. 252 00:15:07,448 --> 00:15:11,577 ‎Kiểu như ta muốn lặp lại chuyện đã xảy ra. 253 00:15:11,660 --> 00:15:14,371 ‎Ta ở trong cơ thể mình và được nhận dạng 254 00:15:14,455 --> 00:15:17,082 ‎bằng nhân vật này là chưa đủ. 255 00:15:17,166 --> 00:15:19,001 ‎Trong khi Phật giáo đang rút lui. 256 00:15:19,084 --> 00:15:22,838 ‎Giống như ta đeo kính thực tế ảo ‎và ở trong trò chơi 257 00:15:22,922 --> 00:15:26,008 ‎và giờ ta muốn đeo thêm ‎một bộ kính thực tế ảo nữa. 258 00:15:26,091 --> 00:15:29,303 ‎Và rồi, ta không chỉ muốn đeo thêm ‎cặp kính đó, mà muốn thêm nữa... 259 00:15:29,762 --> 00:15:31,847 ‎tương tác thực tế ảo, rồi một cặp nữa. 260 00:15:31,931 --> 00:15:36,018 ‎Nên kiểu như vô hạn... 261 00:15:37,478 --> 00:15:42,775 ‎xâm nhập vào quyền... Thâm nhập vô hạn ‎vào vật chất và thời gian. 262 00:15:42,858 --> 00:15:46,070 ‎Vô hạn... Và khi thâm nhập ‎vào vật chất và thời gian... 263 00:15:47,029 --> 00:15:52,451 ‎ta tránh phải tháo cặp kính ‎thực tế ảo ra một cách tuyệt vọng. 264 00:15:52,534 --> 00:15:54,536 ‎Tại sao ta phải cố làm vậy? 265 00:15:54,620 --> 00:15:56,997 ‎Vì ta không muốn cảm nhận điều đó. 266 00:15:58,457 --> 00:15:59,375 ‎Cảm nhận gì? 267 00:15:59,458 --> 00:16:00,459 ‎"Cảm nhận". 268 00:16:02,002 --> 00:16:03,879 ‎Tôi là chính tôi, phải không? 269 00:16:03,963 --> 00:16:06,590 ‎Cảm nhận về mọi việc ta làm, 270 00:16:06,674 --> 00:16:09,218 ‎sự ham muốn với Maya, 271 00:16:09,301 --> 00:16:12,262 ‎là không cảm thấy nỗi đau vốn có của ta. 272 00:16:12,346 --> 00:16:14,682 ‎- Phải. ‎- Đúng không? Vì có cơ thể thật tệ. 273 00:16:14,765 --> 00:16:16,016 ‎Rất đau. 274 00:16:23,983 --> 00:16:24,817 ‎Chết tiệt. 275 00:16:24,900 --> 00:16:26,777 ‎Gã này cứ phải chết thế à? 276 00:16:26,860 --> 00:16:28,821 ‎Phải. Cho đến khi hắn ngộ ra. 277 00:16:31,365 --> 00:16:33,701 ‎Vì có cơ thể thật tệ. 278 00:16:36,954 --> 00:16:39,957 ‎Rất đau. 279 00:16:58,726 --> 00:17:01,895 ‎Sự thật là mọi thứ đều vô thường ‎gây ra đau khổ. 280 00:17:01,979 --> 00:17:02,813 ‎- Phải. ‎- Đúng không? 281 00:17:02,896 --> 00:17:05,566 ‎Tuổi già, ốm yếu và bệnh tật. Và cái chết. 282 00:17:05,649 --> 00:17:06,567 ‎Phải. 283 00:17:06,650 --> 00:17:08,736 ‎Bob, anh ổn chứ, anh bạn? 284 00:17:12,698 --> 00:17:15,409 ‎Ta có thể sống trong vũ trụ ‎tồn tại thời gian 285 00:17:15,492 --> 00:17:19,204 ‎và vì thế mọi vật sẽ tan rã và biến mất 286 00:17:19,288 --> 00:17:22,374 ‎và không thể chịu được sự đau khổ đó. 287 00:17:24,126 --> 00:17:26,503 ‎Phải. Khi thầy bắt đầu dạy tôi, 288 00:17:26,587 --> 00:17:29,423 ‎điều đầu tiên ông ấy nói là, ‎"Tôi muốn em biết điều này". 289 00:17:29,506 --> 00:17:33,177 ‎Và Chögyam Trungpa Rinpoche, ‎thầy của tôi, nói với tôi... 290 00:17:33,260 --> 00:17:35,179 ‎Và ông ấy nói thật. 291 00:17:35,262 --> 00:17:37,639 ‎Tôi còn nhớ ông nhìn thẳng vào mắt tôi. 292 00:17:38,432 --> 00:17:39,808 ‎Ông ấy nói thật. 293 00:17:39,892 --> 00:17:41,393 ‎"Thật vô vọng. 294 00:17:42,811 --> 00:17:44,563 ‎- Thật vô vọng". ‎- Phải. 295 00:17:44,646 --> 00:17:47,816 ‎Ngay khi ta chấp nhận mọi sự như vốn có... 296 00:17:48,358 --> 00:17:49,943 ‎ta không cần hy vọng nữa. 297 00:17:50,194 --> 00:17:54,364 ‎Vì ta nhận ra ‎vị trí hiện nay của mình cũng ổn. 298 00:17:57,659 --> 00:18:01,330 ‎Tôi đang ở giai đoạn cuộc đời ‎thấy điều đó thật nhẹ nhõm. 299 00:18:04,333 --> 00:18:08,420 ‎Tôi đã vượt qua giai đoạn ‎ở trong phim hoạt hình Disney... 300 00:18:09,671 --> 00:18:12,174 ‎nơi hy vọng là chú sóc chuột ‎đang hát về... 301 00:18:12,257 --> 00:18:16,637 ‎Hy vọng sẽ mang đến cho bạn ‎Sự sống và rồi... 302 00:18:16,720 --> 00:18:20,766 ‎- Không. Hy vọng tra tấn ta. ‎- Phải. 303 00:18:22,434 --> 00:18:25,187 ‎- Anh ta sẽ không bao giờ hiểu. ‎- Anh ta cần... 304 00:18:25,521 --> 00:18:26,814 ‎Anh ta cần âm nhạc. 305 00:18:27,648 --> 00:18:29,274 ‎Tôi cho là vậy. 306 00:18:29,358 --> 00:18:30,734 ‎Chơi cái thìa đi. 307 00:18:30,818 --> 00:18:34,988 ‎Bob, cố lên. ‎Chúng tôi sẽ chơi nhạc cho anh, Bob! 308 00:18:35,072 --> 00:18:36,156 ‎Âm nhạc! 309 00:18:37,241 --> 00:18:38,450 ‎Chết tiệt. 310 00:18:38,534 --> 00:18:40,160 ‎- Đợi đã, tôi nghĩ... ‎- Bob! 311 00:18:40,244 --> 00:18:41,745 ‎Phải. Đúng thế! 312 00:18:41,829 --> 00:18:42,830 ‎Chơi cái thìa đi! 313 00:18:46,041 --> 00:18:48,168 ‎- Rút mấy cái thìa đó ra. ‎- Được rồi. 314 00:18:49,795 --> 00:18:50,963 ‎Tuyệt vời, cưng à! 315 00:18:52,214 --> 00:18:53,799 ‎Anh là vua thìa! 316 00:19:02,015 --> 00:19:05,352 ‎Leo lên, Bob! Đi đi! Đúng thế! Đúng rồi! 317 00:19:07,271 --> 00:19:09,314 ‎Quên chuyện đó đi. Nghe tiếng thìa kìa! 318 00:19:14,361 --> 00:19:17,114 ‎Tôi còn không biết lần cuối ‎tôi thể hiện nhiều nhiệt huyết thế 319 00:19:17,197 --> 00:19:18,574 ‎trong thế giới thật là khi nào. 320 00:19:18,657 --> 00:19:20,617 ‎Chắc cũng phải 30 năm, nên... 321 00:19:20,701 --> 00:19:23,370 ‎Phải, không sao! Anh cũng làm được mà. 322 00:19:24,329 --> 00:19:25,622 ‎Từ bỏ hy vọng đi! 323 00:19:26,123 --> 00:19:27,124 ‎Chết tiệt. 324 00:19:31,461 --> 00:19:34,673 ‎Giờ thì tuyệt vọng có vẻ ‎thật tệ hại khi anh... 325 00:19:34,756 --> 00:19:39,553 ‎Nếu anh chưa thực sự nhận ra ‎xem anh đã dùng hy vọng 326 00:19:39,636 --> 00:19:41,763 ‎như một lỗ hổng nhiều thế nào. 327 00:19:44,474 --> 00:19:46,643 ‎"Tôi hy vọng ngày mai..." Bốp! 328 00:19:46,727 --> 00:19:49,771 ‎"Ôi, tôi hy vọng cô ấy sẽ quay lại". Bốp! 329 00:19:49,855 --> 00:19:52,649 ‎"Hy vọng tôi có thể quên..." Bốp! 330 00:19:52,733 --> 00:19:54,735 ‎Tự hành hạ mình bằng hy vọng. 331 00:19:54,818 --> 00:19:58,238 ‎Không để bản thân vô vọng ‎một giây chết tiệt nào. 332 00:19:58,947 --> 00:20:00,073 ‎Từ bỏ hy vọng đi. 333 00:20:00,157 --> 00:20:01,033 ‎Bỏ đi. 334 00:21:04,096 --> 00:21:05,264 ‎BẪY BÍ TRUYỀN 335 00:21:05,347 --> 00:21:06,723 ‎404 ‎KHÔNG THẤY MẶT TRĂNG 336 00:21:18,318 --> 00:21:20,654 ‎TÙ NHÂN ‎MẶT TRĂNG R3T8 337 00:21:32,457 --> 00:21:34,167 ‎Cuối cùng tôi cũng hát được. 338 00:21:35,210 --> 00:21:40,632 ‎Uống máu ‎Từ mẩu chân tay cụt của một cai ngục 339 00:21:41,133 --> 00:21:43,719 ‎Mà tôi mới chặt đứt 340 00:21:46,096 --> 00:21:51,310 ‎Với tôi đó từng là tự do 341 00:21:54,479 --> 00:21:57,482 ‎Nhìn bạn tù khóc 342 00:21:57,566 --> 00:22:03,405 ‎Vì tôi xịt nước tiểu nóng ‎Vào hốc mắt đã khoét của hắn 343 00:22:04,698 --> 00:22:10,162 ‎Với tôi đó từng là tự do 344 00:22:11,163 --> 00:22:14,624 ‎Nhưng giờ thì đã rõ ràng 345 00:22:14,708 --> 00:22:20,088 ‎Nhà tù ở chính trong tôi 346 00:22:20,172 --> 00:22:22,382 ‎Và thực ra tôi đã tiểu vào 347 00:22:22,466 --> 00:22:28,889 ‎Hốc mắt đã khoét của mình 348 00:22:29,973 --> 00:22:34,978 ‎Và sẽ có tự do ‎Khi cuối cùng ta cũng buông bỏ 349 00:22:35,062 --> 00:22:40,525 ‎Vỏ bọc nguỵ trang làm tù nhân 350 00:22:53,914 --> 00:22:55,457 ‎Chết tiệt. 351 00:23:12,641 --> 00:23:14,684 ‎Chào buổi sáng, cậu chủ. Cậu chủ. 352 00:23:14,768 --> 00:23:16,937 ‎Thích bài hát này. Nghe vẫn hay. 353 00:23:17,938 --> 00:23:19,189 ‎Cậu chủ... 354 00:23:20,190 --> 00:23:21,733 ‎Để xem hoa hồng của mình sao rồi. 355 00:23:37,958 --> 00:23:38,834 ‎Biến đi! 356 00:23:41,920 --> 00:23:43,338 ‎Kiểu như một giáo phái. 357 00:24:11,992 --> 00:24:13,910 ‎Biên dịch: Whitelighter